Thứ Sáu, 29 tháng 9, 2017

Truyện cười 27b


* Cậu có biết phụ nữ nói ít nhất vào tháng mấy không?

- Không.

- Vào tháng Hai, vì tháng Hai là tháng ngắn nhất. Còn cậu có biết vì sao đàn ông lại tặng quà cho phụ nữ vào tháng ba?

- Không.

- Đó là để cảm ơn tháng Hai.



* Vợ bảo chồng:

- Các nhà khoa học khẳng định rằng tính trung bình thì mỗi ngày một người nói chừng mười nghìn từ.

- Em yêu - chồng đáp - thế thì em hoàn toàn không phải là phụ nữ trung bình rồi.



* Giáo viên ghi vào sổ liên lạc với gia đình một nữ sinh: "Cháu Masa nói nhiều quá"...

- Hôm sau, Masa đưa trả lại thầy giáo quyển sổ liên lạc trong đó có ghi trả lời của ông bố: "Giá mà thầy được nghe mẹ cháu nói!".



* Ai gọi điện thoại thế em?

- Người đàn ông hỏi cô bồ vừa quay trở lại giường nằm xuống bên cạnh anh ta.

- Vợ anh, - cô bồ đáp.

- Vợ anh? cô ấy muốn gì?

- Cô ấy muốn biết chồng em thường ăn điểm tâm món gì đế sáng mai làm cho anh ấy bị bất ngờ...



* Chồng đi làm về, thấy vợ đang đọc sách.

- Em không buồn chán đấy chứ? - chồng hỏi.

- Ồ không, anh yêu. Cả ngày hôm nay, lúc nào em cũng bầu bạn với William Shakespeare.

Đưa mắt nhìn chiếc ghế tựa, chồng nói:

- Kìa, ông ta bỏ quên chiếc mũ.



* Vợ tôi rất tiết kiệm- một người đàn ông nói. - Cô ấy cắt may một cái cà vạt cho tôi từ một cái váy cũ của cô ấy.

- Vợ tôi còn hơn cả thế: cô ấy tự cắt may một cái váy từ một cái cà-vạt cũ của tôi!



* Một phụ nữ gặp bạn gái. Cô này reo lên:

- Ồ! thế là cuối cùng chồng cậu cũng đã quyết định đổi cho cậu cái áo măng-tô dạ cũ kỹ xấu xí để cậu mặc cái áo choàng bằng da chồn vison đẹp tuyệt vời này rồi à?

- Không, tớ đổi chồng đấy...



* Một nhà công nghiệp:

- Tớ tưởng mình làm được một việc rất tốt là lấy những miếng vải dù cũ để may quần lót cho phụ nữ, vậy mà rốt cuộc tớ đành phải từ bỏ ý định ấy. Vì trên mỗi đồ lót đó, người ta đều đọc được lời ghi chú in trên các chiếc dù: "Hãy đếm đến 10 trước khi mở".



Truyện cười 27a

* Chồng đi làm về, nói với vợ:

- Tổng công ty anh đang tìm thủ quỹ.

- Nhưng tuần trước anh bảo em là đã tuyển được một thủ quỹ rồi mà!

- Chính gã ấy là kẻ mà tổng công ty anh đang truy tìm đấy!




* Ông chồng luật gia nói với vợ:

- Bây giờ bọn tội phạm tải từ trên Internet xuống những đoạn video tường thuật lại các vụ án hình sự và học theo cách thức hành động được mô tả trong đó.

- Bọn chúng thông minh đấy chứ nhỉ!

- Những đứa thông minh thì chỉ tải xuống để tìm hiểu những vụ cảnh sát không tìm ra thủ phạm mà thôi.




* Phóng viên một tờ báo Thụy Sĩ cung cấp thông tin từ phòng xét xử ở tòa án:

“Bị cáo bị kết án tù chung thân. Nhưng hắn được giảm 191 ngày do bị giam giữ trong thời gian cảnh sát tiến hành điều tra”.




* Thưa đức cha, con có cảm giác hiện giờ con đang sống một lối sống rất đúng mực: Con không uống rượu, không chơi bời trác táng, không nhìn phụ nữ. Tối nào con cũng đi ngủ vào lúc 10h và Chủ nhật nào con cũng dự buổi lễ cầu nguyện.

- Ta hiểu, nhưng này con, ta e rằng tất cả những cái đó sẽ thay đổi ngay sau khi con hết hạn tù.




* Một anh chàng hỏi chủ hiệu sách:

- Ông có cuốn Cách trở thành triệu phú trong 14 ngày không?

- Có. Nhưng nếu anh mua cuốn ấy, tôi khuyên anh nên mua thêm cuốn Bộ luật hình sự...




* Hai người nói chuyện với nhau.

- Này, cậu có biết tại sao thằng Michel lại sống giàu có sang trọng thế không?

- À, tại vì thiếu chứng cớ đấy mà...




* Khách mua nhà hỏi người môi giới:

- Căn hộ đó yên tĩnh chứ ông?

- Vâng, rất yên tĩnh. Người chủ trước đã bị bắn chết ở đó mà xung quanh không ai nghe thấy!




* Người chồng hấp hối nói với vợ:

- Bây giờ anh đang gần đất xa trời rồi, em có thể thú nhận về mối quan hệ của mình với tay hàng xóm được không? Lúc này mọi thứ đều chẳng còn ý nghĩa gì, song anh vẫn muốn biết sự thật trước khi nhắm mắt xuôi tay.

Cô vợ ngần ngừ một lúc rồi hỏi lại:

- Thế nhỡ anh không chết thì sao?




* Nhân cuộc nói chuyện về làm việc từ thiện, một phụ nữ vui miệng khoe với người hàng xóm.

- Hôm nay tôi rất vui vì đã làm được việc có ích. Tôi đã cho một kẻ vô công rồi nghề 10 nghìn đồng.

- Sao chị lại quá rộng rãi như vậy? Hắn có đáng để cho không? Thế chồng chị phản ứng thế nào? – Người hàng xóm ngạc nhiên.

- Ông ấy nói: “Cảm ơn!”.




* Một học sinh nói với bạn ở lớp khác:

- Thày dạy hóa của chúng tớ rất thích làm thí nghiệm đem trộn lẫn những chất mà trước thày chưa ai từng làm.

- Thế thày tên là gì?

- Tớ không biết tên thật của thày, nhưng giữa chúng tớ với nhau, chúng tớ luôn gọi thày là Hiroshima.




* Thày hỏi trò:

- Em có thể thề với tôi rằng không phải bố em đã viết bài tập làm văn này được không?

- Thưa thày, em thề ạ.

- Nếu vậy, tôi khen em đấy: bài của em lần này hay lắm!

- Thưa thày, không có gì lạ đậu ạ... mẹ em là người rất giỏi môn văn...




* Tại sao hành tinh của chúng ta lại không tròn xoe, mà lại hơi bẹt ở hai cực? - cô giáo đặt quả địa cầu trên bàn và hỏi.

- Thưa cô, không phải tại em đậu ạ, - một học sinh vẫn bị coi là tinh nghịch nhất lớp đáp. - Từ năm ngoái nó vẫn bẹt như thế đấy ạ....





Thứ Bảy, 16 tháng 9, 2017

Truyện cười 292



*Con gái chuẩn bị lấy chồng, ông bố hỏi chuyện chàng rể.

- Như vậy là con gái tôi đã thú nhận rằng muốn lấy anh làm chồng. Anh đã quyết định ngày tổ chức hôn lễ chưa?

- Dạ! Vấn đề đó con dành hoàn toàn cho nàng quyết định.

- Thế hôn lễ theo nghi thức nhà thờ hay bình dân?

- Dạ! Điều đó mẹ nàng quyết định.

- Thế các con sẽ sống bằng gì?

- Dạ! Điều đó phụ thuộc vào ngài, thưa ngài!…




*Một người đàn ông tới gặp bác sĩ

- Tôi có kết quả xét nghiệm của anh và tôi sợ khi phải nói rằng anh sắp chết - ông bác sỹ nói

- Thế tôi còn sống được bao lâu nữa

- 10

- 10 là cái quái gì - người đàn ông nổi quạu - 10 năm, 10 tháng hay 10 tuần?

- Còn 9 giây nữa!




*Một du khách Nhật bị lạc ở vùng nọ, anh ta hỏi hai người dân địa phương đường ra ga.

Anh ta nói bằng tiếng Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Đức và cả tiếng Nhật, nhưng hai người kia đều không hiểu. Sau một hồi anh ta nói cám ơn và đi tiếp.

Hai người địa phương nói với nhau:

- Này, chúng ta phải học ít nhất một ngoại ngữ chứ.

- Vô ích thôi!

- Sao lại vô ích?

- Cứ trông ông khách du lịch này thì rõ. Biết bốn năm thứ tiếng mà có ăn thua gì đâu!

- Uhm! Cũng phải.




* Ông bố nói với người con trai đã trưởng thành:

- Con biết không, để cuộc sống gia đình được hạnh phúc, người vợ phải là người dậy sớm, còn người chồng phải là người dậy muộn.

- Tại sao lại như vậy ạ?

- Tại vì khi đó, người vợ sẽ không nhìn thấy bộ dạng người chồng khi anh ta về nhà đêm hôm trước, còn người chồng thì không nhìn thấy người vợ trông như thế nào khi cô ta thức dậy buổi sáng.




* Người đàn ông tâm sự với bạn:

- Sau 20 năm sống trong hôn nhân, bây giờ tớ muốn thay đổi giới tính cậu ạ.

- Hả? cậu muốn trở thành đàn bà?

- Không, tớ muốn lại được là đàn ông.




* Một người đàn ông kể:

- Tất cả bắt đầu từ câu “Em sẽ luôn yêu anh đúng như con người thật của anh” mà cô ấy nói với tôi khi mới quen nhau. Tôi tin lời cô ấy, vì thế rồi chúng tôi lấy nhau. Nhưng chỉ ít lâu sau đó thì: “Anh không được uống rượu”, “Anh phải bỏ thuốc lá đi”, “Anh đừng có chửi bậy nữa”, “Sao đêm nào anh cũng về khuya thế hả?”.




* Vợ trách chồng:

- Trời ơi, sao hồi đó em ngu thế nhỉ! Em có cả một đám những người hâm mộ em, thế mà em lại từ chối tất cả bọn họ!

- Thật đáng tiếc là anh lại không ở trong cái đám ấy!




* Hai người đàn ông nói chuyện với nhau:

- Ông có biết câu gì đáng sợ nhất mà một người đàn ông có thể nghe thấy khi đang làm “chuyện ấy” không?

- Câu gì?

- “Anh yêu, em đã về rồi này!”.




* Một doanh nhân muốn dùng một bữa sáng tại phòng riêng ở một khách sạn và nói với nhân viên phục vụ phòng:

- Tôi muốn dùng bữa sáng với hai quả trứng bị rán cháy cạnh, một quả trứng luộc qua loa, một cốc cà phê nhạt như nước ốc và hai lát bánh mì cứng như đá.

Nhân viên phục vụ phòng trố mắt ngạc nhiên hỏi:

- Xin lỗi, khách sạn chúng tôi không thể đáp ứng được những yêu cầu đặc biệt của ông. Tại sao ông lại yêu cầu những món ăn quái đản đến thế?

- Tại vì tôi bị mắc cái bệnh... nhớ nhà.

















 

Truyện cười 291



*Trong cuộc thi hành động anh hùng thế giới cho các nam nhân:

Thí sinh Trung Quốc: Bắt chước Quan Công - cho người chặt một tay, khi tay kia vẫn bình thản chơi gammes.

Thí sinh Nhật: Một tay tự rạch mổ bụng, tay kia vẫn cầm báo đọc!

Hai thí sinh đang hồi hộp nhìn ban giám khảo vì cả hai đều hy vọng đoạt giải:

Đến lượt hai thí sinh Việt Nam: Họ lễ mễ khiêng quả bom phế liệu ra và bình thản cưa!

Cả hai thí sinh kia và ban giám khảo ù té mạnh ai nấy chạy! Miệng la lớn: Việt Nam vô địch, Việt Nam vô địch :D




*Một hành khách hớt hải gọi taxi.

- Ông làm ơn chở gấp tới phi trường.

Tài xế bắt chuyện:

- Ông đi chuyến bay nào?

- 386, đi Paris!

- Ồ, vậy thì việc gì phải gấp, radio đã thông báo là chuyến bay này bị hoãn rồi!

Ông tài xế tỏ ra sành sỏi việc nắm bắt thông tin.

- Khỉ ạ! Nhanh lên, tôi là phi công chuyến bay đó!

- !?




*John đã 32 tuổi và vẫn còn chịu cái cảnh độc thân. Khi đám bạn bè hỏi đến chuyện này, anh ta trả lời là do mẹ mình quá khó tính, luôn chê ỏng chê eo... khiến cho các cô bạn gái phải chạy mất dép.

Thấy vậy, đám bạn bè khuyên Johnnên chọn cho mình một cô bạn gái giống hệt bà mẹ.

Sau một thời gian dài tìm kiếm, John mang về nhà một cô bạn gái tính giống hệt bà mẹ. Khi đám bạn bè hỏi kết quả, John buồn bã nói:

- Chẳng ăn thua gì. Mẹ tớ rất thích cô nàng, nhưng bố tớ lại cực lực phản đối và phá cho bằng được. Ông lại còn nói riêng với tớ, bố không muốn mày sau này khổ giống bố.




*Hai người bạn học cùng thời phổ thông lâu ngày mới gặp lại nhau, mừng rỡ hỏi nhau đủ mọi chuyện.

- Dạo này mày làm ăn có khá không?

- Cũng bình thường thôi. Nhưng có ngày tao cầm tới mấy tỉ trên tay mà không biết mày ạ.

- Thế mày làm nghề gì mà hay vậy? Cho tao làm chung với có được không?

- À, tao đi bán vé số!




*Bữa nhậu chỉ có hai ông sắp là thông gia với nhau. Bỗng ông nhà gái bị hóc cục xương, giả bộ say cầm tay ông kia và nói lớn những từ có vần "ác" để tranh thủ nhả cục xương ra:

- Nhà tôi không bao già làm điều ác... ác... khạc... khạc.

- Con gái tôi không phải là đứa lười nhác... khạc

- Con trai ông chỉ được cái mác... Nó là thằng hay khoác lác...

- Cực chẳng đã, tôi chỉ muốn gả con cho người khác!

Bực quá, nhưng nhìn nét mặt tái ngắt, ông thông gia nhà trai chợt hiểu và cũng lớn tiếng lại:

- Ông mà không khạc được cục xương ra thì tôi đưa ông đi nhà xác... ác ác!