Thứ Sáu, 29 tháng 9, 2017

Truyện cười 27b


* Cậu có biết phụ nữ nói ít nhất vào tháng mấy không?

- Không.

- Vào tháng Hai, vì tháng Hai là tháng ngắn nhất. Còn cậu có biết vì sao đàn ông lại tặng quà cho phụ nữ vào tháng ba?

- Không.

- Đó là để cảm ơn tháng Hai.



* Vợ bảo chồng:

- Các nhà khoa học khẳng định rằng tính trung bình thì mỗi ngày một người nói chừng mười nghìn từ.

- Em yêu - chồng đáp - thế thì em hoàn toàn không phải là phụ nữ trung bình rồi.



* Giáo viên ghi vào sổ liên lạc với gia đình một nữ sinh: "Cháu Masa nói nhiều quá"...

- Hôm sau, Masa đưa trả lại thầy giáo quyển sổ liên lạc trong đó có ghi trả lời của ông bố: "Giá mà thầy được nghe mẹ cháu nói!".



* Ai gọi điện thoại thế em?

- Người đàn ông hỏi cô bồ vừa quay trở lại giường nằm xuống bên cạnh anh ta.

- Vợ anh, - cô bồ đáp.

- Vợ anh? cô ấy muốn gì?

- Cô ấy muốn biết chồng em thường ăn điểm tâm món gì đế sáng mai làm cho anh ấy bị bất ngờ...



* Chồng đi làm về, thấy vợ đang đọc sách.

- Em không buồn chán đấy chứ? - chồng hỏi.

- Ồ không, anh yêu. Cả ngày hôm nay, lúc nào em cũng bầu bạn với William Shakespeare.

Đưa mắt nhìn chiếc ghế tựa, chồng nói:

- Kìa, ông ta bỏ quên chiếc mũ.



* Vợ tôi rất tiết kiệm- một người đàn ông nói. - Cô ấy cắt may một cái cà vạt cho tôi từ một cái váy cũ của cô ấy.

- Vợ tôi còn hơn cả thế: cô ấy tự cắt may một cái váy từ một cái cà-vạt cũ của tôi!



* Một phụ nữ gặp bạn gái. Cô này reo lên:

- Ồ! thế là cuối cùng chồng cậu cũng đã quyết định đổi cho cậu cái áo măng-tô dạ cũ kỹ xấu xí để cậu mặc cái áo choàng bằng da chồn vison đẹp tuyệt vời này rồi à?

- Không, tớ đổi chồng đấy...



* Một nhà công nghiệp:

- Tớ tưởng mình làm được một việc rất tốt là lấy những miếng vải dù cũ để may quần lót cho phụ nữ, vậy mà rốt cuộc tớ đành phải từ bỏ ý định ấy. Vì trên mỗi đồ lót đó, người ta đều đọc được lời ghi chú in trên các chiếc dù: "Hãy đếm đến 10 trước khi mở".



Truyện cười 27a

* Chồng đi làm về, nói với vợ:

- Tổng công ty anh đang tìm thủ quỹ.

- Nhưng tuần trước anh bảo em là đã tuyển được một thủ quỹ rồi mà!

- Chính gã ấy là kẻ mà tổng công ty anh đang truy tìm đấy!




* Ông chồng luật gia nói với vợ:

- Bây giờ bọn tội phạm tải từ trên Internet xuống những đoạn video tường thuật lại các vụ án hình sự và học theo cách thức hành động được mô tả trong đó.

- Bọn chúng thông minh đấy chứ nhỉ!

- Những đứa thông minh thì chỉ tải xuống để tìm hiểu những vụ cảnh sát không tìm ra thủ phạm mà thôi.




* Phóng viên một tờ báo Thụy Sĩ cung cấp thông tin từ phòng xét xử ở tòa án:

“Bị cáo bị kết án tù chung thân. Nhưng hắn được giảm 191 ngày do bị giam giữ trong thời gian cảnh sát tiến hành điều tra”.




* Thưa đức cha, con có cảm giác hiện giờ con đang sống một lối sống rất đúng mực: Con không uống rượu, không chơi bời trác táng, không nhìn phụ nữ. Tối nào con cũng đi ngủ vào lúc 10h và Chủ nhật nào con cũng dự buổi lễ cầu nguyện.

- Ta hiểu, nhưng này con, ta e rằng tất cả những cái đó sẽ thay đổi ngay sau khi con hết hạn tù.




* Một anh chàng hỏi chủ hiệu sách:

- Ông có cuốn Cách trở thành triệu phú trong 14 ngày không?

- Có. Nhưng nếu anh mua cuốn ấy, tôi khuyên anh nên mua thêm cuốn Bộ luật hình sự...




* Hai người nói chuyện với nhau.

- Này, cậu có biết tại sao thằng Michel lại sống giàu có sang trọng thế không?

- À, tại vì thiếu chứng cớ đấy mà...




* Khách mua nhà hỏi người môi giới:

- Căn hộ đó yên tĩnh chứ ông?

- Vâng, rất yên tĩnh. Người chủ trước đã bị bắn chết ở đó mà xung quanh không ai nghe thấy!




* Người chồng hấp hối nói với vợ:

- Bây giờ anh đang gần đất xa trời rồi, em có thể thú nhận về mối quan hệ của mình với tay hàng xóm được không? Lúc này mọi thứ đều chẳng còn ý nghĩa gì, song anh vẫn muốn biết sự thật trước khi nhắm mắt xuôi tay.

Cô vợ ngần ngừ một lúc rồi hỏi lại:

- Thế nhỡ anh không chết thì sao?




* Nhân cuộc nói chuyện về làm việc từ thiện, một phụ nữ vui miệng khoe với người hàng xóm.

- Hôm nay tôi rất vui vì đã làm được việc có ích. Tôi đã cho một kẻ vô công rồi nghề 10 nghìn đồng.

- Sao chị lại quá rộng rãi như vậy? Hắn có đáng để cho không? Thế chồng chị phản ứng thế nào? – Người hàng xóm ngạc nhiên.

- Ông ấy nói: “Cảm ơn!”.




* Một học sinh nói với bạn ở lớp khác:

- Thày dạy hóa của chúng tớ rất thích làm thí nghiệm đem trộn lẫn những chất mà trước thày chưa ai từng làm.

- Thế thày tên là gì?

- Tớ không biết tên thật của thày, nhưng giữa chúng tớ với nhau, chúng tớ luôn gọi thày là Hiroshima.




* Thày hỏi trò:

- Em có thể thề với tôi rằng không phải bố em đã viết bài tập làm văn này được không?

- Thưa thày, em thề ạ.

- Nếu vậy, tôi khen em đấy: bài của em lần này hay lắm!

- Thưa thày, không có gì lạ đậu ạ... mẹ em là người rất giỏi môn văn...




* Tại sao hành tinh của chúng ta lại không tròn xoe, mà lại hơi bẹt ở hai cực? - cô giáo đặt quả địa cầu trên bàn và hỏi.

- Thưa cô, không phải tại em đậu ạ, - một học sinh vẫn bị coi là tinh nghịch nhất lớp đáp. - Từ năm ngoái nó vẫn bẹt như thế đấy ạ....





Thứ Bảy, 16 tháng 9, 2017

Truyện cười 292



*Con gái chuẩn bị lấy chồng, ông bố hỏi chuyện chàng rể.

- Như vậy là con gái tôi đã thú nhận rằng muốn lấy anh làm chồng. Anh đã quyết định ngày tổ chức hôn lễ chưa?

- Dạ! Vấn đề đó con dành hoàn toàn cho nàng quyết định.

- Thế hôn lễ theo nghi thức nhà thờ hay bình dân?

- Dạ! Điều đó mẹ nàng quyết định.

- Thế các con sẽ sống bằng gì?

- Dạ! Điều đó phụ thuộc vào ngài, thưa ngài!…




*Một người đàn ông tới gặp bác sĩ

- Tôi có kết quả xét nghiệm của anh và tôi sợ khi phải nói rằng anh sắp chết - ông bác sỹ nói

- Thế tôi còn sống được bao lâu nữa

- 10

- 10 là cái quái gì - người đàn ông nổi quạu - 10 năm, 10 tháng hay 10 tuần?

- Còn 9 giây nữa!




*Một du khách Nhật bị lạc ở vùng nọ, anh ta hỏi hai người dân địa phương đường ra ga.

Anh ta nói bằng tiếng Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Đức và cả tiếng Nhật, nhưng hai người kia đều không hiểu. Sau một hồi anh ta nói cám ơn và đi tiếp.

Hai người địa phương nói với nhau:

- Này, chúng ta phải học ít nhất một ngoại ngữ chứ.

- Vô ích thôi!

- Sao lại vô ích?

- Cứ trông ông khách du lịch này thì rõ. Biết bốn năm thứ tiếng mà có ăn thua gì đâu!

- Uhm! Cũng phải.




* Ông bố nói với người con trai đã trưởng thành:

- Con biết không, để cuộc sống gia đình được hạnh phúc, người vợ phải là người dậy sớm, còn người chồng phải là người dậy muộn.

- Tại sao lại như vậy ạ?

- Tại vì khi đó, người vợ sẽ không nhìn thấy bộ dạng người chồng khi anh ta về nhà đêm hôm trước, còn người chồng thì không nhìn thấy người vợ trông như thế nào khi cô ta thức dậy buổi sáng.




* Người đàn ông tâm sự với bạn:

- Sau 20 năm sống trong hôn nhân, bây giờ tớ muốn thay đổi giới tính cậu ạ.

- Hả? cậu muốn trở thành đàn bà?

- Không, tớ muốn lại được là đàn ông.




* Một người đàn ông kể:

- Tất cả bắt đầu từ câu “Em sẽ luôn yêu anh đúng như con người thật của anh” mà cô ấy nói với tôi khi mới quen nhau. Tôi tin lời cô ấy, vì thế rồi chúng tôi lấy nhau. Nhưng chỉ ít lâu sau đó thì: “Anh không được uống rượu”, “Anh phải bỏ thuốc lá đi”, “Anh đừng có chửi bậy nữa”, “Sao đêm nào anh cũng về khuya thế hả?”.




* Vợ trách chồng:

- Trời ơi, sao hồi đó em ngu thế nhỉ! Em có cả một đám những người hâm mộ em, thế mà em lại từ chối tất cả bọn họ!

- Thật đáng tiếc là anh lại không ở trong cái đám ấy!




* Hai người đàn ông nói chuyện với nhau:

- Ông có biết câu gì đáng sợ nhất mà một người đàn ông có thể nghe thấy khi đang làm “chuyện ấy” không?

- Câu gì?

- “Anh yêu, em đã về rồi này!”.




* Một doanh nhân muốn dùng một bữa sáng tại phòng riêng ở một khách sạn và nói với nhân viên phục vụ phòng:

- Tôi muốn dùng bữa sáng với hai quả trứng bị rán cháy cạnh, một quả trứng luộc qua loa, một cốc cà phê nhạt như nước ốc và hai lát bánh mì cứng như đá.

Nhân viên phục vụ phòng trố mắt ngạc nhiên hỏi:

- Xin lỗi, khách sạn chúng tôi không thể đáp ứng được những yêu cầu đặc biệt của ông. Tại sao ông lại yêu cầu những món ăn quái đản đến thế?

- Tại vì tôi bị mắc cái bệnh... nhớ nhà.

















 

Truyện cười 291



*Trong cuộc thi hành động anh hùng thế giới cho các nam nhân:

Thí sinh Trung Quốc: Bắt chước Quan Công - cho người chặt một tay, khi tay kia vẫn bình thản chơi gammes.

Thí sinh Nhật: Một tay tự rạch mổ bụng, tay kia vẫn cầm báo đọc!

Hai thí sinh đang hồi hộp nhìn ban giám khảo vì cả hai đều hy vọng đoạt giải:

Đến lượt hai thí sinh Việt Nam: Họ lễ mễ khiêng quả bom phế liệu ra và bình thản cưa!

Cả hai thí sinh kia và ban giám khảo ù té mạnh ai nấy chạy! Miệng la lớn: Việt Nam vô địch, Việt Nam vô địch :D




*Một hành khách hớt hải gọi taxi.

- Ông làm ơn chở gấp tới phi trường.

Tài xế bắt chuyện:

- Ông đi chuyến bay nào?

- 386, đi Paris!

- Ồ, vậy thì việc gì phải gấp, radio đã thông báo là chuyến bay này bị hoãn rồi!

Ông tài xế tỏ ra sành sỏi việc nắm bắt thông tin.

- Khỉ ạ! Nhanh lên, tôi là phi công chuyến bay đó!

- !?




*John đã 32 tuổi và vẫn còn chịu cái cảnh độc thân. Khi đám bạn bè hỏi đến chuyện này, anh ta trả lời là do mẹ mình quá khó tính, luôn chê ỏng chê eo... khiến cho các cô bạn gái phải chạy mất dép.

Thấy vậy, đám bạn bè khuyên Johnnên chọn cho mình một cô bạn gái giống hệt bà mẹ.

Sau một thời gian dài tìm kiếm, John mang về nhà một cô bạn gái tính giống hệt bà mẹ. Khi đám bạn bè hỏi kết quả, John buồn bã nói:

- Chẳng ăn thua gì. Mẹ tớ rất thích cô nàng, nhưng bố tớ lại cực lực phản đối và phá cho bằng được. Ông lại còn nói riêng với tớ, bố không muốn mày sau này khổ giống bố.




*Hai người bạn học cùng thời phổ thông lâu ngày mới gặp lại nhau, mừng rỡ hỏi nhau đủ mọi chuyện.

- Dạo này mày làm ăn có khá không?

- Cũng bình thường thôi. Nhưng có ngày tao cầm tới mấy tỉ trên tay mà không biết mày ạ.

- Thế mày làm nghề gì mà hay vậy? Cho tao làm chung với có được không?

- À, tao đi bán vé số!




*Bữa nhậu chỉ có hai ông sắp là thông gia với nhau. Bỗng ông nhà gái bị hóc cục xương, giả bộ say cầm tay ông kia và nói lớn những từ có vần "ác" để tranh thủ nhả cục xương ra:

- Nhà tôi không bao già làm điều ác... ác... khạc... khạc.

- Con gái tôi không phải là đứa lười nhác... khạc

- Con trai ông chỉ được cái mác... Nó là thằng hay khoác lác...

- Cực chẳng đã, tôi chỉ muốn gả con cho người khác!

Bực quá, nhưng nhìn nét mặt tái ngắt, ông thông gia nhà trai chợt hiểu và cũng lớn tiếng lại:

- Ông mà không khạc được cục xương ra thì tôi đưa ông đi nhà xác... ác ác!




Thứ Hai, 21 tháng 8, 2017

Truyện cười 35

* Một người kể với bạn:
- Tớ vừa đọc một cuốn tiểu thuyết về một cặp vợ chồng làm “chuyện ấy” ở những nơi rất khác nhau.
- Thế thì hấp dẫn lắm nhỉ!- Hôm Chủ nhật, tớ đọc một chương của cuốn tiểu thuyết ấy ở dưới bếp. Hôm thứ Hai, tớ đọc một chương khác trong nhà để xe. Hôm thứ Ba, tớ đọc một chương khác nữa ở dưới hầm rượu...* Tôi đã viết một cuốn tiểu phẩm hài hước về nghệ thuật bóc tỏi - một chuyên gia về nấu ăn kể.- Thế các độc giả của ông nghĩ sao?- Rất nhiều người trong số họ nói với tôi rằng tác phẩm ấy khiến họ cười chảy cả nước mắt...* Một phụ nữ đến nhà bạn gái rất ngạc nhiên thấy chồng bạn đang dùng laptop sau khi đặt cái ghế tựa và cái bàn nhỏ giữa một bể to đầy nước.- Chồng tớ là nhà văn - cô bạn chủ nhà nói - và để viết một tiểu thuyết, anh ấy cần đặt mình vào đúng hoàn cảnh. Cho nên theo như tớ đoán, khung cảnh diễn ra những sự việc trong tác phẩm sắp tới của anh ấy là một đảo hoang.* Một nhà văn viết tiểu thuyết giải thích:- Viết một cuốn tiểu thuyết khiến ta được hưởng một niềm hạnh phúc nhất định, đồng thời cũng gây cho ta một nỗi đau ghê gớm. Đại khái cũng hơi giống như ta đang làm tình với một cô bác sĩ nha khoa chữa răng cho ta trong lúc cô ấy khoan răng cho ta vậy.

* Một người nói:- Tôi đang muốn ghi tên vào một khóa dạy đấm boxe.- Chắc ông định lập nghiệp trong lĩnh vức ấy?- Không phải thế. Tôi muốn viết tiểu thuyết. Và tôi thề với ông rằng khi trông thấy ở bìa 4 cuốn sách của tôi một tấm ảnh tôi có những bắp thịt cuồn cuộn, các nhà phê bình sẽ không ông nào dám chê văn phong của tôi.

Sau gần nửa giờ đồng hồ giải thích, anh nhân viên bộ phận trợ giúp khách hàng thất vọng vì không thể nào làm cho ông khách hiểu được cách sử dụng máy tính. Anh ta thở dài hỏi ông khách:
- Ông có con cái không?
- Có, tôi có một đứa con trai 4 tuổi.
- Tốt quá. Vậy ông hãy gọi nó nghe điện thoại đi. Về phần tôi, tôi sẽ gọi thằng con trai 5 tuổi của tôi. Tôi tin chắc chỉ trong vòng 3 phút là chúng nó sẽ giải quyết được vấn đề này.

* Này, cậu có biết tại sao các con voi lại nhất quyết không dùng máy tính không?
- Không.
- Vì chúng sợ chuột.

* Một bà cụ chia sẻ vài bí quyết với bạn gái.
- Bà biết không, ngay cả với cái đầu óc quên quên nhớ nhớ của tôi, tôi cũng đã tìm ra được cách ghi nhớ mật khẩu cho máy tính của tôi đấy.
- Cách gì vậy?
- Tôi chọn mật khẩu là “KHÔNG ĐÚNG”.
- Sao nữa?
- Bây giờ, khi tôi gõ bừa vài chữ cái, máy tính của tôi sẽ cho ra dòng chữ: “Bạn đã gõ KHÔNG ĐÚNG mật khẩu”. Thế là tôi nhớ ra ngay!

* Có chuông điện thoại gọi tới công ty chuyên sửa chữa máy tính:
- Máy in của tôi bắt đầu in không được tốt lắm. Các anh khuyên tôi bây giờ nên làm thế nào?
- Chắc là cần phải làm sạch máy. Tiền công cho việc ấy là 2 nghìn rúp. Nhưng sẽ tốt hơn cho ông nếu ông đọc kỹ bản hướng dẫn rồi tự mình làm vệ sinh cho máy.
- Thế sếp của anh có biết anh khuyên như vậy là làm cho lợi nhuận của công ty bị giảm đi không? - ông khách hàng ngạc nhiên.
- Thật ra, đó là ý tưởng của sếp chúng tôi. Chúng tôi thường thu được nhiều lợi nhuận hơn khi để khách hàng trước hết cố tự mình sửa chữa một cái gì đó.

* Hồi ký của Obama
Obama trò chuyện với một vị khách mới quen trong buổi tiệc.
Obama nói: “Rất nhiều lần tôi được mời viết hồi ký, nhưng tôi chỉ muốn xuất bản hồi ký của mình sau khi muốn qua đời”.
Vị khách háo hức trả lời: “Thật vậy sao, tôi thực sự nóng lòng được xem cuốn hồi ký ấy càng sớm càng tốt””.

* Lương tuần 50.000 USD
HLV trưởng nói chuyện với một cầu thủ mới tới xin thử việc: “Anh muốn gia nhập đội bóng chúng tôi phải không? Vậy mức lương đề xuất của anh là bao nhiêu”?
Anh chàng cầu thủ trả lời: “50.000 USD/tuần”.
HLV hỏi tiếp: “Thế kinh nghiệm làm thủ môn của anh thì sao”?
Anh chàng cầu thủ nói: “Tôi chưa từng làm thủ môn bao giờ”!
“Anh chưa từng làm thủ môn mà muốn chúng tôi tuyển anh về làm thủ môn và trả lương 50.000 USD/tuần”?
“Hãy bình tĩnh thưa ngài, bắt đầu một công việc mà bạn chưa từng làm bao giờ hẳn sẽ khó khăn hơn bình thường rất nhiều phải không? Và vì thế mức lương cũng phải cao hơn bình thường mới hợp lý chứ”!

* Yêu vợ hay yêu nghề
Đúng lúc trận đấu đang diễn ra căng thẳng, trọng tài chợt nhìn thấy một đám ma đang chầm chậm diễn ra trên con phố ngay sát sân bóng. Ngay lập tức, trọng tài cho nổi hồi còi tạm dừng trận đấu rồi ông nhắm mắt và làm dấu cầu nguyện.
Chứng kiến hành động của vị trọng tài, một cầu thủ vừa phải nhận thẻ vàng do trọng tài này rút ra bèn thốt lên: “Thật là một nghĩa cử ý nghĩa và giàu cảm xúc mà tôi hiếm thấy trong đời. Ông thật sự là một người tốt. Từ giờ tôi phải thay đổi suy nghĩ tiêu cực của mình về các trọng tài”.
Trọng tài đáp lại: “Cám ơn anh, đấy là đám ma vợ tôi, chúng tôi đã sống với nhau được gần 30 năm”.

* Trọng tài ở quán bar
Ngày nọ, sau khi kết thúc công việc cầm còi, một trọng tài liền tìm tới quán bar để giải khuây. Vị trọng tài gọi một chai bia lạnh và đưa cho người phục vụ tờ 20 USD.
Người phục vụ quyết định trêu vị trọng tài nên thay vì trả lại 15 USD thì anh ta chỉ đưa cho vị trọng tài có 5 USD. Gần như không hề có phản ứng, vị trọng tài lặng lẽ cầm lấy tờ 5 USD và bắt đầu ngồi xuống nhấm nháp chai bia.
Sau một lúc mà không thấy vị trọng tài nói gì, người phục vụ cảm thấy áy náy và tiến tới nói với vị trọng tài: “Ông biết không, ở quán bar này hiếm khi chúng tôi được đón tiếp những người làm nghề trọng tài như ông”.
Trọng tài nhấm nhẳng trả lời: “Tôi cũng cóc thấy ngạc nhiên vì điều đó, khi mà các anh chém tôi tới 15 USD cho một chai bia”.

 * Ngôi sao giáo sỹ
Ngày nọ, các giáo sỹ Thiên chúa giáo và Do Thái hẹn nhau tổ chức một trận đấu giao hữu bóng đá. Tuy nhiên, vài ngày trước khi diễn ra trận đấu, bi kịch đã xảy ra với đội giáo sỹ Thiên chúa giáo, khi tiền đạo ngôi sao của họ bị vỡ mắt cá và bác sỹ chẩn đoán vị giáo sỹ này sẽ không thể chơi bóng trong vòng 2 tháng tới.
Cha Durnford than thở: “Bây giờ chúng ta biết làm như thế nào đây”?
Cha Thomas trấn an: “Không sao, thật may Robin van Persie là bạn thân của tôi và tôi sẽ nhờ anh ấy chơi cho đội chúng ta”
Cha Durnford: “Nhưng như thế có vẻ không được ổn lắm”?
Cha Thomas trả lời: “Yên tâm đi, nếu chúng ta gọi anh ấy là cha Van Persie thì ai mà biết được đấy là đâu”.
Cuối cùng, sau khi được cha Thomas thuyết phục, cha Durnford đã chấp nhận thực hiện kế hoạch này, nhưng đúng vào ngày diễn ra trận đấu, cha Durnford lại có việc bận đột xuất nên không thể ra sân. Vì thế, ngay sau khi kết thúc công việc, cha Durnford đã gọi cho cha Thomas để hỏi kết quả.
Cha Thomas trả lời: “Tôi e rằng phải báo tin dữ cho cha, chúng ta đã thua với tỷ số 1-5”.
Cha Durnford sửng sốt: “Làm sao lại như thế được? Chúng ta có cha Van Persie trong đội hình kia mà”.
Cha Thomas đáp: “Đúng thế, nhưng bên giáo sỹ Do Thái lại có giáo sỹ Andres Iniesta và giáo sỹ Lionel Messi”.

* Nghĩa cử đẹp
Hôm nay là ngày diễn ra trận chung kết World Cup 2014 và khán giả từ khắp nơi đổ về chật cứng sân vận động Maracana ở Thủ đô Brasilia của Brazil. Đúng lúc này, có một đám tang chầm chậm diễu qua bên ngoài sân vận động.
Thấy vậy, một người đàn ông bỏ mũ ra khỏi đầu, kính cẩn nghiêng mình mặc niệm người đã mất trong vài giây rồi mới bước tiếp. Chứng kiến hành động của người đàn ông này, bạn bè ông ta tán thưởng: “Thật là một nghĩa cử đẹp đẽ”.
Người đàn ông đáp lại: “Cô ấy xứng đáng nhận được điều đó, bởi cô ấy đã là người vợ hiền của tôi trong suốt hơn 20 năm qua”.

 * Ngoài vòng pháp luật
Nhân dịp World Cup 2014 diễn ra tại Brazil, FIFA liền tổ chức một trận đấu giao hữu giữa các cựu danh thủ thế giới với đội bóng của các tù nhân chung thân tại Brazil. Dĩ nhiên là trận giao hữu này diễn ra trên “sân nhà” của đội bóng tù nhân.
Trận đấu mới diễn ra được chừng 10 phút thì trọng tài chính phát hiện thấy đội tù nhân đưa vào sân tới 12 cầu thủ, thay vì chỉ 11 người như luật bóng đá quy định. Ngay lập tức, trọng tài giận dữ nổi còi tạm dừng trận đấu và gọi thủ quân đội bóng tù nhân tới chất vấn: “Các anh đang làm cái quái gì thế này. Sao lại có tới 12 cầu thủ trên sân. Anh có biết làm như thế là trái luật không”?
Thủ quân đội bóng tù nhân thản nhiên nhún vai: “Có gì đâu, lâu nay chúng tôi quen sống ngoài vòng luật lệ rồi mà”!

* Hãy hỏi Oezil!
Một cầu thủ nghiệp dư người Brazil đang ngồi “chém gió” với bạn bè tại một quán bar ở Rio de Janeiro.
Anh này kể: “Sau khi rời khỏi sân tập hôm cuối tuần vừa rồi, tôi thấy hàng trăm CĐV đứng chờ bên ngoài sân tập, trên tay họ cầm đầy sách, ảnh, hoa rồi vẫy tới tấp về hướng tôi”!
Nhận thấy ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ của mấy người bạn, anh chàng cầu thủ vội vàng nói thêm: “Thật mà! Nếu không tin thì mọi người cứ hỏi Mesut Oezil mà xem, lúc ấy Oezil đứng ngay cạnh tôi mà”!

* Hay hơn và hay nhất!
Ngày nọ, các giáo sư và nghiên cứu sinh của trường ĐH Oxford tổ chức một trận thi đấu giao hữu với đội bóng địa phương. Sau khi trọng tài tung đồng xu làm thủ tục chọn sân, đội trưởng 2 đội bắt tay nhau để chuẩn bị thi đấu.
Đội trưởng đội bóng địa phương nói: “Đội hay nhất sẽ thắng”!
Đáp lại, đội trưởng đội ĐH Oxford, vốn là một giáo sư ngôn ngữ, mỉm cười trả lời: “Ý anh là đội hay hơn sẽ thắng”?




* Nói nhanh quá
Sau khi rời khỏi World Cup ngay sau vòng bảng một cách rất thất vọng, BHL đội tuyển Anh tổ chức một buổi họp kiểm điểm nội bộ. HLV Roy Hodgson quyết định gọi cả đội ngồi tập trung lại để một lần nữa ông giảng dạy cho họ những khái niệm cơ bản của bóng đá.
Cầm trên tay quả bóng Brazuca, HLV Hodgson nói: “Này các chàng trai, trên tay tôi là một thứ mà người ta vẫn gọi là quả bóng đá, và mục tiêu của chúng ta khi thi đấu bóng đá là…”
Đúng lúc này Wayne Rooney đứng lên ngắt lời HLV Hodgson: “Gượm đã nào HLV, ông có thể nói chậm lại được không, đừng có nói quá nhanh như thế”.

* Chưa chắc đã trúng
Sau khi bỏ lỡ một cơ hội ghi bàn mười mươi cho đội tuyển Brazil ở World Cup, tiền đạo Fred than thở với HLV Felipe Scolari: “Thật tiếc quá, khung thành rộng mở như vậy mà tôi lại đá ra ngoài. Thật sự lúc ấy tôi chỉ muốn tự đá mình một phát”.
HLV Scolari lạnh lùng đáp lại: “Tôi chẳng thèm quan tâm. Mà tôi sợ là cậu muốn đá chính mình thì chưa chắc đã trúng mục tiêu ấy chứ”.

* Thay đổi người
Hôm nay là trận đấu cuối cùng của mùa bóng. Mathieson đã có mặt cùng đội bóng từ ngày đầu tiên của mùa giải nhưng vì quá chậm chạp và vụng về nên Mathieson chưa bao giờ có cơ hội vào sân thi đấu mà chỉ mài mòn đũng quần trên băng ghế dự bị.
Thế nhưng, do trận đấu diễn ra quá mức căng thẳng với những pha phạm lỗi thô bạo của 2 bên nên tất cả các cầu thủ dự bị, trừ Mathieson, đều đã được HLV tung vào sân. 10 phút trước giờ mãn cuộc, lại có thêm một đồng đội của Mathieson phải nằm cáng rời sân, khiến HLV trưởng một lần nữa phải nhìn vào băng ghế dự bị.
Thấy ánh mắt HLV trưởng cứ quét đi quét lại vị trí của mình, Mathieson cảm thấy rằng cơ hội vào sân của mình cuối cùng đã tới, và Mathieson háo hức hỏi HLV trưởng: “Có phải ông sắp cho tôi vào sân thay người”?
HLV trưởng sỗ sàng ngắt lời Mathieson: “Không đời nào. Cậu xê ra. Tôi muốn ném ghế dự bị vào sân”!

* Chúc cái máy bay may mắn
Sau khi trận đấu Hà Lan-Tây Ban Nha ở vòng bảng World Cup 2014 kết thúc với thảm bại 1-5 của Tây Ban Nha, trong đó thủ môn đội trưởng Iker Casillas có trách nhiệm rất lớn, Casillas tìm tới HLV Vicente del Bosque và nói: “HLV, tôi đã xin phép ông được rời khỏi nơi tập trung của đội bóng cho tới ngày hôm sau. Đề nghị ông cho tôi sớm rời khỏi đội, vì tôi còn có chuyến bay ngay sau đây và tôi không muốn bị lỡ chuyến”.
HLV Del Bosque dằn dỗi trả lời: “Anh đi mau đi cho khuất mắt tôi. Và nhân tiện cho tôi gửi lời chúc may mắn cho cái máy bay sắp chở anh”.

* Đá thiếu người
Sau trận bán kết World Cup  giữa Brazil và Đức, trung vệ Dante, một trong những cầu thủ chơi tệ nhất bên phía ĐT Brazil, khóc nấc lên với Thomas Mueller, tiền đạo người Đức và cũng là đồng đội của Dante ở Bayern Munich: “Đội bóng của tôi đã chơi một trận thật tệ hại. Chúng tôi được đá hơn người mà còn thua các anh tới 1-7”.
Mueller sửng sốt: “Hơn người? Cậu có nhầm không”?
Dante sụt sùi: “Thì chẳng phải trọng tài và khán giả được xem là cầu thủ thứ 12 và 13 của chúng tôi đấy sao”!

* Không biết luật không sao
David trò chuyện với Timothy trong quán bar sau giờ làm việc: “Này cậu, chúng tớ sắp thành lập một đội bóng để sinh hoạt sau giờ làm việc. Cậu có muốn tham dự không”?
Timothy trả lời: “Tớ thì muốn thế lắm nhưng tớ lại chẳng có một chút kiến thức nào về luật lệ bóng đá cả”.
David trấn an: “Thế là đủ rồi. Đội chúng tớ cũng cần có một trọng tài và như cậu là quá ổn”.

* Yêu cầu khó
HLV trưởng một CLB chuyên nghiệp đang nói chuyện với một cầu thủ trẻ tìm tới CLB để xin thử việc. HLV hỏi: “Cậu có khả năng sút bóng bằng cả 2 chân hay không”?
Cầu thủ trẻ bực tức đáp lại: “Ông không cho tôi là thằng ngốc đấy chứ, nếu tôi sút bóng bằng cả 2 chân thì tôi sẽ đứng bằng chân nào”?

* Sút penalty
Trong trận đấu nọ, đội khách bất ngờ được hưởng quả phạt 11m ở những phút bù giờ. Thấy vậy, HLV trưởng đội khách bèn gọi tiền vệ đội trưởng của mình tới để dặn dò: “Patrick, tôi muốn cậu thực hiện quả sút 11m này. Hãy suy nghĩ thật cẩn thận, nghĩ xem gió thổi hướng nào, nghĩ xem thủ môn sẽ bay về bên nào”.
Patrick choáng váng: “Mẹ của tôi ơi, HLV, không phải ông muốn tôi cùng lúc vừa sút vừa nghĩ đấy chứ”?

* Đang đêm, chồng rên rỉ rồi thức giấc hét lên. Vợ cất tiếng hỏi:
- Sao, anh mơ thấy chiến tranh?
- Không, anh mơ thấy lễ cưới chúng ta.

* Một cặp vợ chồng đang trục trặc đến gặp chuyên gia tư vấn hôn nhân. Ông này hỏi người vợ:
- Thưa bà, khuyết điểm lớn nhất của chồng bà là gì?
- Là thói tham ăn. Lúc nào anh ấy cũng chỉ nghĩ đến ăn...
- Tôi hiểu rồi. Bây giờ, thì bà cho tôi biết ưu điểm chính của ông ấy...
- Là cực kỳ lịch sự. Giá mà ông được nghe trong bữa ăn sáng của chúng tôi anh ấy nói với tôi bằng thái độ hết sức tôn trọng và nhã nhặn như thế nào: “Em yêu, em hãy làm ơn chịu khó đưa giúp cho anh hũ bơ... cả mứt mơ nữa, cả thạch dừa đông lạnh, cả mứt cam, cả mật ong, cả trứng luộc, cả thịt lợn hun khói, cả xúc xích, một cái cánh gà, bát thịt bò hầm còn lại hôm qua, lọ mù tạt, đĩa dưa chuột bao tử, miếng pho mát Camembert, miếng pho mát Brie, miếng pho mát Saint-Nectaire...

* Hai vợ chồng đi hái nấm trong rừng. Vợ tìm được một cái nấm lớn màu trắng, hỏi chồng:
- Anh ơi, cái nấm này ăn được chứ?
- Chừng nào em chưa đem nó nấu nướng thì ăn được.

* Vợ một thuyền trưởng tàu viễn dương đang buôn chuyện qua bờ rào với hàng xóm, thì thấy một quả cầu lửa đỏ rực từ trong phòng khách nhà mình phụt ra.
- Thôi - bà ta nói - tôi phải về đây. Chắc chồng tôi đã đói: ông ấy vừa phóng một trong những quả tên lửa cấp cứu mà ông ấy đem về khi nghỉ hưu...

* Một phụ nữ cùng bồ đang trong một khách sạn nhỏ. Họ nằm nghỉ trên giường sau một đợt “chiến đấu”.
Người phụ nữ cảm thấy ân hận, cô ta quay sang chàng bồ và bảo:
- Anh ơi, việc chúng ta vừa làm ấy mà, không được tốt lắm.
Chàng bồ đáp:
- Ừ, đúng thế. Vậy chúng ta làm lại nhé, lần này anh sẽ cố làm tốt hơn.




Thứ Năm, 20 tháng 7, 2017

Truyện cười 37

Một học sinh đi chơi về tuyên bố với cả phòng:
- Cuối cùng rồi cũng có người con gái dám liều mình vì tớ.
Cả phòng nhao nhao: - Ai vậy, nói nghe xem nào?
- Em Thu xinh đẹp lớp bên cạnh chứ ai!
- Em ấy nói gì với cậu?
- Nhỏ ấy nói “Yêu ông ư? Tôi thà nhảy lầu còn hơn”.

* Thầy hỏi trò:
- Tại sao một bên tai em lại nhét bông thế kia? Em bị viêm tai à?
- Thưa thầy, không ạ, trò đáp. Hôm qua, thầy bảo tất cả những điều thầy nói đều vào tai nọ lại ra tai kia, cho nên em thử bịt một tai lại xem sao.

* Lúc trả vở bài tập, cô giáo nhận xét:
- John, lần này em làm những bài tập toán cô cho về nhà khá hơn nhiều.
- Thưa cô, đó là vì bố em không giúp em làm bài nữa đấy ạ.

* Thầy nói với trò:
- Ivanor, tôi rất buồn là ban nãy tôi đã trông thấy em cóp bài của bạn ngồi bên cạnh.
- Thưa thầy, em cũng buồn lắm ạ.

* Thầy hỏi cả lớp:
- Em nào có thể nói cho thầy biết, học là để làm gì?
- Thưa thầy, học để hành ạ.
- Thế hành để làm gì?
Một em khác đứng lên đáp:
- Thưa thầy, hành để chiên trứng ạ.

* Cô giáo cho học trò đầu đề bài tập làm văn như sau: “Hãy kể trong 25 dòng những gì em đã làm trong kỳ nghỉ lễ Toussaint”. Rồi cô nói:
- Riêng em, Thomas nếu em định lại viết lặp đi lặp lại 25 lần câu: “Em ngồi xem ti-vi”, thì ít nhất, em cũng phải chú ý viết thật đúng chính tả đấy.

* Thầy hỏi trò:
- Nếu bố em nợ ông bán hàng thực phẩm khô 2.000 phơ-răng, ông chủ nhà cho thuê 10.000 phơ-răng và ông dược sĩ 5.000 phơ-răng, thì tổng cộng bố em sẽ trả nợ bao nhiêu tiền.
- Thưa thầy, bố em sẽ chẳng nợ ai xu nào cả, mà bố em sẽ dọn nhà đi nơi khác.

Một đêm mưa bão, các cánh cửa bị gió lắc mạnh, chủ nhà phải đội mưa sửa lại các then cài bị bật ra. 
Đang lúi húi làm thì ông bị một người nào đó đá cho một cái trời giáng, té bổ nhào.
Sáng hôm sau, ra quán ăn sáng, ông ta nghe anh hàng xóm kể chuyện:
- Tối hôm qua, lúc đang mưa to, nhìn qua cửa sổ, tôi thấy một bóng đen đang cạy cửa nhà anh. Tôi liền chạy qua đạp cho nó một cái. Xóm giềng, mình phải giúp nhau...

* Thấy chồng về nhà phải bám hai tay vào tường mà vẫn chỉ chực ngã, vợ hỏi:
- Biết sao anh lại có thể uống rượu say đến mức này nhỉ?
- Em yêu, hôm nay anh gặp phải một bọn bạn xấu. Anh và bọn 3 đứa chúng nó ngồi với 2 chai rượu, nhưng cả 3 đứa chúng nó lại đều không muốn uống!




* Hai phụ nữ nói chuyện với nhau.
- Chắc là chồng cậu rất yêu sân khấu.
- Sao cậu nghĩ thế?
- Vì trước kia, anh ấy mở quán bar cho các vận động viên thể thao, còn bây giờ, đó lại là một quán bar nghệ sĩ.
- À, đó là vì tống cổ một diễn viên sân khấu ra ngoài cửa thì dễ hơn là tống cổ một tay vận động viên thể thao.

* Chủ quán bar nói với một ông khách:
- Ông dùng rượu gì: Đỏ, trắng, Vodka?
- Đúng rồi, ông khách trả lời vắn tắt, ông cứ đem cho tôi đúng theo trình tự lần lượt như thế!

* Một anh chàng say khướt vừa mới tỉnh được chút xíu. Anh ta nặng nhọc trở mình trên giường rồi bằng một giọng lè nhè đứt quãng, anh ta gọi:
- Cún, cún...
Nghe tiếng chủ gọi, con chó chạy lại. Nó quấn quýt bên chủ, vẫy vẫy đuôi mừng rỡ. Chủ nó thu hết sức lực hít một hơi rõ dài rồi phà vào con chó và ra lệnh:
- Đi tìm đi !!!

* Ông dùng cà phê pha cô-nhắc?
- Không pha.
- Không pha cô-nhắc?
- Không pha cà phê.

* Sau khi đọc mẩu tin “giật gân” trên báo, một anh chàng chia sẻ với bạn:
- Cậu biết không, Vovan, trong bài này nói rằng các nhà bác học Anh đã tiến hành nghiên cứu và đi đến kết luận rằng chocolate có tác dụng làm cho con người phấn chấn lên.
- Ồ, chẳng qua đó là chắc hẳn họ còn chưa được uống thứ rượu Vodka chúng mình vẫn uống đó thôi.

Trên tấm biển trước cửa quán rượu ở Texas viết:
"Tiết mục đặc sắc 8 giờ tối thứ bảy. 50 cô gái đẹp trong 49 bộ cánh sặc sỡ".

- Ba ơi, có phải cáo là con vật gian ngoan, xảo quyệt, hay lường gạt phải không ba?
- Đúng đấy con ạ!
- Hèn gì người ta không dùng "quảng heo", "quảng gà", "quảng hươu", "quảng nai",... mà lại dùng "quảng cáo".

Một linh mục quá mệt mỏi vì các giáo dân của mình cứ đến thú tội ngoại tình của họ, ông tuyên bố:
- Nếu các con còn phạm tội ngoại tình, ta sẽ không làm linh mục nữa!
Để đối phó với cha, các giáo dân quy ước bí mật với nhau là sẽ không nói từ ngoại tình nữa mà thay bằng từ vấp ngã. Mọi việc sau đó đều tốt đẹp cho đến ngày vị linh mục kia qua đời. Vị linh mục mới, sau vài buổi rửa tội, đến gặp ông thị trưởng và tỏ vẻ lo lắng:
- Ngài phải cho sửa chữa lại đường xá trong thị trấn mới được. Khi các giáo dân đến xưng tội, họ than phiền về việc bị vấp ngã.
Ông Thị trưởng phá lên cười vì sự ngây ngô của người mới đến. Vị linh mục bực tức:
- Tôi không hiểu ông cười cái gì. Tuần này vợ ông đã bị vấp ngã ba lần rồi đấy!

Vợ ngán ngẩm: “Nói thì có vẻ quá lời, nhưng anh hơi bị thiếu… văn hóa đấy”.
- Cứ về đến nhà là anh ngồi vào bàn ăn tối, ăn xong thì phán “Đi ngủ”. Chẳng bao giờ thấy anh nói chuyện gì về văn học, âm nhạc…
Hôm sau, ăn xong chồng hỏi vợ:
- Em đọc Macbeth của Shakespeare chưa?
- Chưa.
- Thế thì… đi ngủ.

Một ông ngoài 60 đi tập thể dục ở công viên về. Bà vợ đứng ở cửa nói đùa:
- Bây giờ nếu cho ông một chân dài hơ hớ và con gà luộc nóng hổi, ông chọn thứ nào?
- Bà này hay nhỉ, bà không biết tôi phải đeo răng giả mấy năm nay rồi hay sao! 

* Một người đến văn phòng muộn giờ, anh ta giải thích:
- Đêm qua tớ liên tục bị thức giấc, thoạt tiên bởi ai đó gọi nhầm số điện thoại, rồi bởi một người bạn thân gửi cho tớ bản fax để giới thiệu các mặt hàng mới, rồi bởi chuông điện thoại di động, rồi bởi tiếng còi của thiết bị chống cháy. Thành thử cuối cùng, mãi gần sáng mệt quá mới ngủ thiếp đi được, thì tớ không nghe thấy tiếng chuông đồng hồ báo thức.

* Ông bác sĩ tớ đến khám bệnh ấy mà, đã mách tớ một cái mẹo để ngủ được, một phụ nữ trẻ kể với bạn gái.
- Mẹo thế nào?
- Hãy làm “chuyện ấy” ngay khi lên giường.
- Chồng cậu đồng ý như vậy?
- Ừ.
- Và bây giờ cậu ngủ được dễ hơn?
- Không, tớ vẫn thức nhưng thấy sung sướng hơn nhiều...

* Chỉ tay vào người chồng đang ngủ say sưa trên đi văng phòng khách, một phụ nữ nói với bạn gái vừa đến chơi.
- Trong người anh ấy như thể có một cái “đồng hồ sinh học” riêng nào đó giống như “đồng hồ” ở những con gấu báo hiệu cho chúng biết là kỳ nghỉ đông đã hết. Ngay sau khi cái “đồng hồ” của anh ấy “rung chuông”, anh ấy liền dậy để ăn tối thật nhanh trước khi lại đi ngủ.

* Một bệnh nhân đến phòng khám của bác sĩ kể rất lâu về tình trạng sức khỏe của mình bằng một giọng đều đều tẻ nhạt:
- Tôi bị nhức đầu như búa bổ, cho nên tôi rất khó ngủ. Vợ tôi bảo sở dĩ tôi nhức đầu và không ngủ được là vì tôi quá hay lo lắng, quá hay sợ hãi và lúc nào cũng như lắng nghe xem mình như thế nào và mình muốn nói với mình những gì...
- Theo tôi thì vợ ông nhầm đấy. Nếu ông mà lắng nghe ông nói với ông những gì, thì ông ngủ thiếp ngay ấy mà.

Hai cha con nhà kia đều nóng nảy ngang ngạnh, không nhường nhịn ai chút nào.

Một hôm, nhà có khách, cha sai con vào thành mua thịt về nhắm rượu. Con mua miếng thịt ngon đem về, vừa sắp ra khỏi cổng thành, bỗng đụng một người đàn ông từ ngoài thành vào. Cả 2 không ai chịu nhường đường đi, cùng ưỡn ngực nghênh nhau chắn ngang lối đi.
Ở nhà chờ lâu không thấy, người cha đi tìm con. Đến nơi, thấy tình hình như vậy liền bảo:
- Con hãy cầm thịt về trước làm cơm mời khách xơi, để cha ở đây cùng thằng này đứng nghênh nhau tiếp.

Trên xe buýt, người phụ nữ nói chuyện với người bên cạnh:
- Thanh niên bây giờ ăn mặc nhố nhăng quá. Tóc tai dài thõng xoã xượi, quần cắt ống lua rua, phì phèo thuốc lá trên môi...
Người kia hưởng ứng:
- Vâng.
- Đấy, trông cái cậu thanh niên kia kìa, nhố nhăng quá. Đàn ông mà chẳng có phong thái gì cả.
- Ồ. Nó là con gái tôi đấy. 
- Bà là mẹ nó ư?
- Không, tôi là bố nó.